Trọng Tử
Thể loại: Tiên Hiệp, Huyền Huyễn
Thể loại: Tiên Hiệp, Huyền Huyễn
Tác giả: Thục Khách
Diễn đọc: Su, Lưu Hà
Hậu kỳ: Lưu Hà
Nguồn: 2vblog.com
Nguồn: 2vblog.com
* * * * * * * * * * * * * *
Nghe các truyện khác Su diễn đọc
Nghe các truyện khác Lưu Hà diễn đọc
*********************
Nghe các truyện khác Su diễn đọc
Nghe các truyện khác Lưu Hà diễn đọc
*********************
Giới thiệu :
Biên tập đề cử:
Muốn giáo dưỡng người thành tiên, lại bị người dạy trở thành người.
Trên chín tầng trời, ngàn mây lơ lửng, là ai đã đánh mất chính mình, dẫu cho chần chờ, lại không dễ dàng quên lãng. Dưới tầng hoa Bỉ Ngạn, là ai đã trải qua hai kiếp luân hồi, lại vẫn như trước không dễ gì chấm dứt được một đoạn tình vương mang. Người phương nào, hồn nơi đâu, chỉ một lòng nguyện sớm chiều làm bạn.
Giới thiệu vắn tắt nội dung:
Vang danh lục giới, tao nhã tuyệt thế. Hắn là Trọng Hoa tôn giả cao nhất tiên môn, cao cao tại thượng, gánh vác chúng sinh, khiến người người nhìn lên, người người yêu kính, nhưng lại vĩnh viễn chạm không tới, với không qua.
Mờ mờ mịt mịt, nàng ngây thơ đi theo hắn, trở thành đồ đệ của hắn. Trời sinh sát khí, đã định trước sẽ nhập ma, không thể tu luyện pháp thuật – thì đã sao, chỉ cần có thể sớm chiều bầu bạn cận kề bên hắn là đủ rồi. Nhưng nàng không cách nào có thể ngăn mình yêu hắn, bất lực mà tuyệt vọng. Thấy hắn, không dám ngước nhìn lên, lại không ngăn được rung động trong sâu thẳm con tim mà ngước lên nhìn hắn.
Thầm nghĩ chỉ cần ở bên cạnh hắn, đời đời kiếp kiếp cùng hắn, chỉ thế thôi là đủ. Nhưng ngờ đâu vận mệnh chẳng đủ từ bi, tiên – ma, ân oán trường cừu chưa bao giờ chấm dứt. Tất cả, chỉ vừa mới bắt đầu.
Văn án khác:
“Tiểu Trùng nhi, con sẽ không thích cuộc sống như này đâu, nhất định đừng nhập ma.”
Nhưng đại thúc nào đâu có biết, trừ bỏ chính bản thân nàng, tất cả mọi người đều muốn nàng thành ma.
“Người cho tới bây giờ cũng chưa từng tin ta.”
Không phải không tin, chỉ bởi hắn không thể phụ được lục giới, không thể bỏ mặc chúng sinh, nên chỉ có thể phụ nàng.
“Muốn ta tha thứ người ư, trừ phi núi Nam Hoa đóng băng, dòng Tứ Hải cạn nước.”
Khi hắn cuối cùng đưa cánh tay hướng nàng bước tới.
Nàng chỉ cười, không có vui sướng, chẳng còn chờ mong, chỉ đứng đó cười lạnh lùng khô khốc.
Hai kiếp thầy trò, ba kiếp thành ma, biển rộng hoá nương dâu, hỏi tình sâu tình cạn? Yêu nhiều hay hận nhiều? Chi bằng hãy để băng kết núi Nam Hoa, để Tứ Hải cạn kiệt, để kiếp sau tiên – ma được bên nhau, chẳng còn phân cách nữa.
Sợ nhất quay đầu, trời quang mây tạnh. Chỉ cần trở lại, giây phút siết chặt vòng tay, phút giây đôi tim vĩnh kết.
Như Tinh Xán.
Hận Trục Ba.
**************************************
EmoticonEmoticon